Truyện Tranh Ngôn Tình
4.2K bộ truyện












Một thánh nữ giả mạo được sinh ra chỉ vì hiểu sai lời tiên tri.
Người phụ nữ độc ác bị bỏ rơi bởi gia đình của mình đã lừa dối cả đế quốc và sẽ chết sau khi gây ra chừng ấy hành động xấu xa cùng với ghen tị với thánh nữ thật sự. Đó chính là nhân vật của tôi trong nguyên tác.
Sau khi biết được mình xuyên sách, tôi quyết định rồi. Tôi không thể sống ở đế quốc này được, nó quá bẩn thỉu và đê tiện. Vậy nên, chỉ còn cách là bị lưu đày!
Nhưng giờ tôi cũng chưa bị buộc tội gì nên cũng không thể bị lưu đày. Vậy nên, tôi quyết định cứ sống thật tốt với mục tiêu bước trên con đường hoa. Không giết ai và không ghen tị với ai.
Nhưng mà có gì đó lạ lắm. Mỗi ngày tôi đều nghe thấy tin tức của những nhân vật phụ đã chế giễu và chết dưới tay tôi trong nguyên tác. Nhưng lần này tôi có giết họ đâu?








Beatty, con sóc yếu ớt được sinh ra trong một gia đình sư tử. Vì vậy, cô phải sống trong hoàn cảnh bị bạo hành tại nhà dì của mình.
Nhị hoàng tử là người bạn duy nhất và cũng là vị hôn phu của cô. Ngay khoảnh khắc cô bảo rằng mình sẽ rời đi để đạt được ước mơ thì…
“Ritter, đồ khốn nạn…!”
Cô đã chết vì răng nanh của cậu ta.
Khi cô mở mắt ra lần nữa, cô phát hiện mình đã quay trở về quá khứ. Khoảng thời gian trước khi dính líu đến nhị hoàng tử.
Những lúc thế này thì cần gì nhất? Đúng vậy, là tốc độ. Ngay lập tức, cô rút người ra và nhảy vào lãnh địa của cha mình.
Mặc dù cô không được hoan nghênh, nhưng nếu cô đưa bí mật động trời này ra, ắt hẳn sẽ không bị đá ra ngoài…
“Chào mừng tiểu thư!”
“Trời ạ! Người đã lớn đến như này rồi sao…”
“Tiểu thư đang bước đi với đôi chân nhỏ nhắn xinh xắn kìaa!”
Hử, sao lại có thể được chào đón nồng nhiệt như này chứ? A, bức tượng kia chẳng phải là mình sao?


Sau khi sống lại, Triệu Minh Khê vì tránh bệnh nan y mà sống sót, không thể không đi cọ số mệnh trên người Thái tử gia Phó thị. Vị Thái tử gia này mỗi lần nhìn thấy nàng, rõ ràng lỗ tai sắp đỏ đến nhỏ máu, còn muốn giả bộ khốc huyễn cuồng bá túm: "Ngươi có thể đừng quấn lấy ta hay không? - Ngày hôm sau Triệu Minh Khê thật sự đi tìm người khác cọ số mệnh. :) Đầu chó sói cúi xuống, ủy khuất: "Quấn lấy ngươi còn không được sao?





